Page 152 - dh105
P. 152
- Em cÅ©ng có nghe loáng thoáng chuyện ấy. Nếu anh Ä‘i lÃnh thì chị
ấy là m sao? Anh có muốn cưới chị ấy không?
Anh tỠvẻ đau khổ:
- Anh cũng không biết nữa. Anh không yêu cô ta thì là m sao thà nh
vợ chồng được. Anh muốn tránh khá»i nÆ¡i đây má»™t thá»i gian dà i để
xem sự thể ra sao.
Tôi không hà i lòng vỠcách đối xỠcủa anh với chị kia dù chưa
quen biết:
- Em còn nhá» không dám có ý kiến nhiá»u, nhưng nếu anh chưa có
ngưá»i yêu thì …đừng nên là m như váºy, tá»™i nghiệp cho ngưá»i con
gái.
Anh nhìn và o mắt tôi:
- Sao em biết anh chưa có ngưá»i yêu? Äể hôm nà o có dịp anh
dẫn em đến gặp cô ta cho biết mặt. Anh đã yêu cô gái đó gần một
năm rồi nhưng nà ng còn quá trẻ, anh để cho cô ta chuyên tâm
há»c hà nh nên chưa tÃnh toán gì cả.
Thì ra anh đã có ngưá»i trong má»™ng rồi nên anh buồn bã, Ä‘au
khổ trước sự áp đặt của cha mẹ, nhưng rồi tôi cũng chưa có dịp
nà o để biết mặt ngưá»i yêu cá»§a anh cả.
Mùa hè năm ấy anh phải là m lá»… Ä‘Ãnh hôn vá»›i chị Hồng Loan,
rồi anh lên Sà igòn há»c và cuối năm thì tôi nghe tin anh đã và o
trưá»ng Võ Bị Äà Lạt.
Những buổi chiá»u không còn ai ôm đà n hát tình ca nữa, xóm tôi
vắng tiếng hát của anh từ dạo ấy. Tôi cảm thấy như thiếu mất một
cái gì đó rất thân quen, tôi bỗng trở nên trầm lặng, u buồn và chợt
thấy mình đã trưởng thà nh không còn là cô bé ngây thơ, hồn
nhiên nữa.
Thỉnh thoảng tôi nháºn được thư cá»§a anh, những lá thư viết từ
KBC 4027. Trong thư ngoà i vấn đỠquan tâm đến sá»± há»c hà nh
cá»§a tôi anh thưá»ng kể chuyện vá» anh cho tôi nghe. Những đêm dã
chiến, những lần thá»±c táºp vượt đèo băng suối, những ngà y gian
lao huấn nhục ở quân trưá»ng. Anh kể vá» những ngà y cuối tuần Ä‘i
ra phố lẻ loi, cô độc vì thiếu ngưá»i thân, không có ngưá»i yêu, vÃ
khi Ä‘i xem lá»… ở nhà thá» anh thưá»ng ngồi lặng lẽ ở hà ng ghế cuối,
cầu nguyện âm thầm. Anh kể vá» Äà Lạt vá»›i sương mù che kÃn
đỉnh Lâm Viên, vỠđồi thông thơ mộng, vỠhồ Than Thở với câu
chuyện tình huyá»n thoại lắm thương Ä‘au…Anh kể vá» VÅ© Äình
Trưá»ng trong những buổi lá»… mãn khóa cá»§a các báºc đà n anh…vÃ
còn rất nhiá»u, nhiá»u nữa. Tá»± nhiên tôi đâm ra say mê vùng trá»i xa
________________________________________________________________________________
ÄA HIỆU 104 Trang 150

