Page 28 - Binh Pháp Tôn Tá»
P. 28
Thiên 11 Cá»u địa
Tôn TỠnói rằng:
Trong binh pháp có chÃn thế đất khác nhau:
-Thế đất ly tán:
-Thế đất dễ lui (và o cạn); -Thế đất tranh già nh; -Thế đất
giao thông; -Thế đất ngã tư;
-Thế đất khó lui(và o sâu) -Thế đát khó đi lại;
-Thế đất vây bá»c; -Thế đất chết kẹt;
Chư hầu tự đánh trên đất mình, đó là thế đất ly tán:
Và o đất ngưá»i chưa Ä‘uược sâu, đó là thế đất và o cạn hay
dễ lui; Ta chiếm được thì lợi cho ta,địch chiếm được thì
lợi cho địch, đó là thế đất tranh già nh.
Ta đi lại dễ dà ng, địch đi lại cũng dễ dà ng, đó là thế đất
giao thông. Äất tiếp giáp vá»›i ba nước chư hầu, ai đến
trướcthì giao kết được vá»›i dân chúng trong thiên hạ, đó lÃ
thế đất ngã tư.
Äi sâu và o đất nước cá»§a ngưá»i, đã vượt qua nhiá»u thà nh
ấp của địch, đó là thế đất và o sâu hay khó lui.
Ở những vùng núi rừng hiểm trở, có nhiá»u đầm lầy, các
đưá»ng xá Ä‘i lại rất khó khăn, đó là thế đất khó Ä‘i lại; Lối
và o thì cháºt hẹp,lối ra thì quanh co, binh đị ch Ãt có thể
đánh đượ c binh ta nhi á»u, đó là thế đất vây bá»c; Äánh
gấp thì còn sống, không dám đánh gấp thì phải thua chết,
đó là thế đất chết kẹt.
Bởi thế cho nên:
Ở đất ly tán thì không nên đánh đưá»ng hoà ng.
Ở đất và o cạn (dễ lui) thì chớ dùng binh.
Ở đất tranh già nh thì chớ tấn công.
Ở đất giao thông thì chá»› đóng binh ngăn đưá»ng.
28

