Page 17 - Buon oi chao mi
P. 17

"Vẫn ăn nói thẳng thừng như bao giờ!" ông âu yếm trả lời, và tôi thấy hàng mi của Anne xao
động như thể cô đang đón nhận một ve vuốt bất ngờ.

Tôi lẻn ra mà không ai thấy. Ở cầu thang tôi gặp Elsa. Rõ ràng chị vừa bước xuống giường,
mắt bụp, môi nhạt, da đỏ và bong từng mảng vì tắm nắng qu| độ. Suýt chút nữa tôi đ~ chận
chị lại để bảo rằng Anne đ~ xuống nh{ dưới, mặt mày thanh tao và tuyệt hảo -- rằng Anne sẽ
cẩn thận phơi nắng v{ không để cho da bị phỏng. Tôi định tạo cho chị sự cảnh gi|c, nhưng
có thể chị sẽ không phản ứng thuận lợi. Chị hai mươi chín, trẻ hơn Anne mười ba tuổi, và
dường như đối với chị, đó l{ một quân bài chủ.

Tôi cầm áo tắm chạy ra vũng. Tôi ngạc nhiên, Cyril đ~ có mặt ở đó, ngồi trên thuyền. Anh
bước lại gần tôi, nghiêm trang, cầm tay tôi và dẫn tôi về phía thuyền.

"Anh xin em tha lỗi cho anh hôm qua," anh nói.

"Lỗi của em," tôi trả lời, tự hỏi sao anh lại trịnh trọng đến thế.

"Anh ghét anh lắm," anh nói tiếp, đẩy thuyền xuống nước.

"Không có lý do nào cả," tôi vui vẻ nói.

"Nhưng anh vẫn,"

Tôi đ~ ngồi trong thuyền. Anh còn đứng, nước cao tới gối, hai tay tựa lên mạn thuyền như
thể đó l{ lan can của vành móng ngựa. Tôi đ~ rất quen với gương mặt của anh nên tôi có thể
hiểu được những biểu lộ của nó và tôi biết anh sẽ không lên thuyền với tôi nếu anh chưa nói
ra những gì đang chứa đựng trong đầu. Tôi buồn cười nghĩ rằng đ~ hai mươi lăm tuổi mà
anh vẫn có thể nghĩ rằng mình là một tay chim gái tồi tệ.

"Đừng cười," anh nói. "Anh đ~ có thể đi đến tận cùng, chiều qua. Em không có cách gì tự vệ.
Hãy nhìn tấm gương của cha em v{ người đ{n b{ ấy. Không chừng anh là thằng đểu giả nhất
mà em biết."

Tôi không thấy anh vô lý. Tôi thấy anh hiền l{nh, anh đang ở ven bờ của tình yêu chân thật.
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22