Page 26 - Buon oi chao mi
P. 26

NĂM

Và rồi một ngày kia mọi việc đều dẫn đến cao điểm. Từ s|ng cha tôi đ~ nói ông muốn đêm
ấy sẽ đi Cannes để khiêu vũ ở casino, và có lẽ để đ|nh bạc nữa. Tôi còn nhớ Elsa vui vẻ biết
bao. Trong khung cảnh quen thuộc của sòng bài, chị ấy hy vọng đóng tiếp vai trò một femme
fatale, vừa mới đ}y bị lu mờ vì làn da bỏng nắng và lối sống nửa phần cô lập của chúng tôi.
Ngược với điều tôi nghĩ, Anne không phản đối dự tính ấy. Cô còn có vẻ khá hài lòng. Vừa ăn
tối xong tôi đ~ chạy lên phòng riêng để mặc áo dạ hội, cũng chính l{ chiếc áo dạ hội duy
nhất mà tôi sở hữu. Cha tôi đ~ chọn áo này, may bằng một loại vải hiếm có ở nước ngoài, có
lẽ quá lạ, quá hiếm cho một cô gái ở lứa tuổi tôi. Nhưng cha tôi, vì khuynh hướng hay vì thói
quen, thích cho tôi ăn mặc tinh tế và tao nhã. Tôi gặp ông ở chân cầu thang, phong lưu trong
cái áo dạ tiệc mới, và tôi quàng tay quanh cổ ông.

"Cha l{ người đ{n ông đẹp trai nhất mà con biết."

"Ngoại trừ Cyril," ông nói một cách thiếu chân thành. "Về phần con, con l{ cô g|i xinh đẹp
nhất mà cha biết."

"Sau Elsa v{ Anne," tôi đ|p, cũng không tin lời nói của mình.

"Vì họ chưa xuống, và cả gan bắt cha chờ đợi, vậy con khiêu vũ với ông bố già nua, thấp
khớp này nhé!"

Một lần nữa tôi lại có cảm giác rạo rực, thứ cảm giác luôn luôn khởi đầu những buổi tối
chúng tôi đi chơi với nhau. Ông chẳng có một chút gì giống một ông già lọm khọm! Trong
khi khiêu vũ tôi hít thở mùi hương quen thuộc của ông: một pha trộn của eau de cologne,
thân nhiệt và thuốc lá. Ông nhảy chậm, với đôi mắt khép nửa vời, một nụ cười hạnh phúc,
không thể kiềm chế, hệt như nụ cười của tôi, phơn phớt trên môi.

"Một lúc n{o đó con phải dạy cha điệu bebop," ông nói, quên bẳng câu chuyện thấp khớp
của mình.
   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31