Page 49 - Buon oi chao mi
P. 49

chúng ta sẽ thấy họ cùng dong thuyền buồm, dạo trong rừng hay trên đường phố. Elsa sẽ
rất đ|ng yêu. Dĩ nhiên chị ấy không đẹp như cô. Chị ấy có thứ nhan sắc khêu gợi khiến cho
đ{n ông phải quay đầu lại. Cha em sẽ không thể chịu được. Ông không bao giờ có thể để một
người đẹp đ~ từng sống với ông sớm có tình nhân mới, và, phải nói, ngay trước mắt ông,
hơn nữa lại là một thanh niên trẻ trung hơn. Cô hiểu mà, Anne, ông ấy sẽ muốn giành lại chị
ấy mặc dù vẫn yêu cô, để nâng cao nhuệ khí của ông ấy. Ông ấy rất phù phiếm, hoặc thiếu tự
tin, ta muốn hiểu c|ch n{o cũng đúng. Elsa, dưới sự điều khiển của cháu, sẽ làm tất cả
những gì cần thiết. Ngày ông phản bội cô chắc chắn rồi sẽ đến. Và cô không chịu được, phải
không? Cô không phải là một trong số những người đ{n b{ có thể san sẻ tình yêu. Do đó cô
sẽ ra đi. V{ đó chính l{ điều cháu muốn. Thật ngốc nghếch, cháu biết, cháu tức giận cô vì
Bergson, vì c|i nóng. Ch|u còn tưởng tượng ... Cháu chẳng dám nói cho cô biết đ}u, nó kỳ
cục và siêu thực quá. Vì vấn đề thi cử mà cháu có thể cắt đứt quan hệ với cô -- cô, bạn thân
của mẹ cháu, của chúng cháu ... Và sẽ hữu dụng, phải không ạ, có một văn bằng đại học?"
Rồi: "Phải không ạ?" tôi nói lớn.

"Phải không cái gì?" Anne hỏi. "Bằng đại học hữu dụng phải không?"

"V}ng," tôi đ|p.

Nói cho cùng, tốt nhất đừng nói gì với cô; có lẽ cô không hiểu được. Có những điều Anne
hoàn toàn không hiểu. Tôi chạy xuống biển phía sau cha tôi và vật lộn với ông. Một lần nữa
tôi có thể nô đùa trong sóng nước, bởi lòng tôi thanh thản. Ngày mai tôi sẽ đổi phòng; tôi sẽ
dọn lên gác mái với mớ s|ch gi|o khoa. Nhưng sẽ không có Bergson trong đó; không cần
phải thái quá! Hai giờ mỗi ngày tôi sẽ tập trung học trong cô liêu. Tôi tưởng tượng tháng
Mười tôi sẽ thi đỗ vẻ vang, v{ nghĩ đến tiếng cười ngạc nhiên của cha tôi, sự chấp thuận của
Anne, v{ văn bằng của tôi. Tôi sẽ thông thái, lịch lãm, xa vắng một tí như Anne. Không
chừng tôi là một trí thức bẩm sinh? Chẳng phải tôi có khả năng vạch một kế hoạch vững
chắc, hợp lý, có lẽ ghê tởm, nhưng hợp lý? Còn Elsa thì sao? Tôi biết cách kêu gọi bản tính
nhẹ dạ và ủy mị của chị ấy, và chỉ trong vòng v{i phút đ~ thuyết phục được chị, khi mà mục
tiêu duy nhất của chị lúc trở lại l{ để thu thập hành lý. Tôi cảm thấy kiêu h~nh: tôi đ~ tóm
gọn chị, tìm ra nhược điểm, và cẩn thận sử dụng ngôn từ. Lần đầu trong đời, tôi biết đến lạc
thú s}u đậm của sự phân tích tâm hồn người kh|c, v{ điều khiển họ theo ý mình. Đó l{ một
kinh nghiệm mới; trong quá khứ tôi thường quá bồng bột, và nếu tôi có tiến gần đến chỗ
hiểu được một ai, chỉ là may mắn mà thôi. Giờ đ}y bỗng nhiên tôi có được một ý niệm loáng
thoáng về cơ chế tuyệt vời của phản xạ của con người, và quyền lực nằm trong từ ngữ. Tôi
rất tiếc tôi đ~ đến bằng lời gian dối. Sẽ có một ng{y tôi điên mê một người, và sẽ phải mỏi
mệt, dịu dàng tìm kiếm con đường dẫn tới trái tim của người ấy.
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54