Page 58 - Buon oi chao mi
P. 58
"Cháu tháºt chăm chỉ," cô nói. "Thế còn bà i luáºn vá» Pascal m{ ch|u Ä‘ang viết thì sao? Cô
chẳng thấy nó ở đ}u cả."
Hồi trưa trong bá»a ăn tôi có nhắc đến Pascal, ra Ä‘iá»u l{ tôi Ä‘ang viết má»™t Ä‘oạn ngắn, nhưng,
không cần phải nói, tôi nà o có viết má»™t chữ gì. Anne chá» tôi trả lá»i, nhưng tôi im như thóc,
nên cô hiểu ngay.
"Thay vì há»c, nếu cháu muốn là m trò trống gì trên n{y thì đó l{ việc cá»§a cháu, tuy nhiên lại
là má»™t vấn đỠkhác nếu cháu nói dối vá»›i cha cháu và cô. Phải thú tháºt l{ khó lòng tin được
những hoạt động trà tuệ bất ngỠnà y."
Cô ra khá»i phòng, để lại tôi chết Ä‘iếng trong tấm khăn bông. Tôi không thể hiểu vì sao cô
dùng chữ "nói dối." Tôi nhắc đến Pascal vì ông thú vị, v{ tôi nói đến bà i luáºn cá»§a tôi vá»›i ý
định là m cho cô hạnh phúc, thế mà bây giá» cô lại la mắng tôi. Ä~ quen vá»›i sá»± rá»™ng lượng
mới đ}y của cô, th|i độ khinh bỉ của cô khiến tôi nhục nhã và phẩn nộ. Tôi quăng bỠtấm
khăn hóa trang, kho|c vá»™i cái quần t}y v{ |o sÆ¡ mi cÅ© v{ hấp tấp ra khá»i nhà .
Trá»i nóng kinh hồn, nhưng tôi khởi sá»± chạy, thôi thúc bởi cÆ¡n giáºn cá»§a tôi, cà ng bạo liệt
hơn vì trộn lẫn với hổ thẹn. Tôi chạy một mạch đến biệt thự của Cyril, chỉ ngừng lại khi đ~
tá»›i cá»a để lấy hÆ¡i thở. Trong sức nóng gay gắt cá»§a buổi chiá»u, căn nh{ dưá»ng như to hÆ¡n v{
im vắng má»™t cách dị thưá»ng, đầy bà ẩn. Tôi rón rén lên phòng Cyril; anh Ä‘~ dẫn tôi đến
phòng cá»§a anh khi chúng tôi thăm mẹ anh lần trước. Tôi mở cá»a. Anh Ä‘ang nằm trên
giưá»ng, ngá»§ say đầu gối trên c|nh tay. Tôi đứng nhìn anh. Lần đầu trong Ä‘á»i trông anh yếu
á»›t v{ Ä‘|ng yêu. Tôi khẽ gá»i tên anh. Anh mở mắt và báºt dáºy.
"Kìa em, Cécile! Có chuyện gì thế?"
Tôi ra hiệu cho anh nói nhỠlại. Nếu mẹ anh lên tới và bắt gặp tôi trong phòng của anh thì
sao? Bà ấy sẽ nghÄ© rằng ... m{ ai cÅ©ng sẽ nghÄ© như váºy ... phải không? Tôi hoảng hốt và bá» ra
cá»a.
"Äừng Ä‘i!" anh kêu lên. "Lại Ä‘}y, Cécile!"
Anh vá»›i được cổ tay tôi, cưá»i to, nắm chặt nó không cho tôi cỠđộng. Tôi quay lại và thấy
mặt anh đột nhiên tái mét, có lẽ cÅ©ng hệt như tôi. Anh thả lá»ng cổ tay tôi, để rồi ôm tôi vÃ
kéo tôi ngã xuống giưá»ng. Chuyện gì phải xảy ra sẽ xảy ra, đầu óc bấn loạn tôi nghÄ© thế,
chuyện gì phải xảy ra sẽ xảy ra ...

