Page 79 - Buon oi chao mi
P. 79

m|u. Đôi khi tôi nghĩ chúng tôi l{ d}n du mục, một sắc tộc thuần chủng v{ xinh đẹp, còn
những người khác thuộc về dòng dõi cằn cỗi, héo tàn của những người ham mê sắc dục.

Trong thời khắc ấy cha tôi đang đau khổ, hay ít ra cũng cảm thấy tuyệt vọng. Elsa là biểu
tượng của tuổi trẻ và cuộc đời vui nhộn vừa qua của ông, bên trên tuổi trẻ của ông. Tôi biết
ông tha thiết muốn nói với Anne:

"Em yêu, cho anh đi một ngày thôi. Anh phải chứng tỏ với anh, bằng sự giúp đỡ của Elsa,
anh không phải là một ông già hủ lậu."

Nhưng nay chuyện ấy không thể xảy ra, không phải vì Anne ghen tuông, hay qu| đạo đức
để bàn thảo những đề t{i như thế, m{ vì cô đ~ quyết định sống với ông theo cách riêng của
cô. Cô quyết tâm chấm dứt kỷ nguyên của sự phù phiếm v{ đồi trụy, chấm dứt hành vi trẻ
con của ông. Cô đ~ phó th|c cuộc đời cho ông v{ trong tương lai ông phải cư xử đ{ng hoàng,
không còn là nô lệ của c|c thói hư tật xấu. Ta không thể tr|ch Anne; quan điểm của cô hết
sức bình thường và hợp lý. Tuy thế nó không thể giữ cho cha tôi khỏi ham muốn Elsa,
không thể giữ sự thèm khát của ông c{ng ng{y c{ng tăng khi chị ấy vẫn ngoài tầm tay."

Trong thời điểm ấy tôi ho{n to{n tin tưởng là tôi có thể xếp đặt mọi chuyện. Tôi chỉ cần bảo
Elsa đến gặp cha tôi, và cho ông làm tình chóng vánh. Tôi có thể dựa vào một nguyên cớ nào
đó, dễ dàng thuyết phục Anne theo tôi đến Nice một buổi chiều. Khi về nhà chúng tôi sẽ thấy
cha tôi nhẹ nhàng thoải mái, và biết quý trọng thứ tình cảm hợp ph|p, hay, nói đúng hơn,
thứ tình cảm sắp sửa được hợp ph|p hóa. Nhưng Anne không thể chịu đựng ý nghĩ mình
cũng l{ tình nh}n, như những người kh|c. Cô đ~ l{m cuộc đời của chúng tôi khốn khổ đến
dường nào, bởi phẩm giá và tự trọng của cô.

Nhưng tôi không nói gì với Elsa, cũng không mời Anne đi Nice với tôi. Tôi muốn lòng ham
muốn của cha tôi nung nấu cho đến lúc không thể chịu nổi ông sẽ tự đầu hàng. Tôi không
thể chịu đựng sự khinh miệt của Anne với quá khứ của chúng tôi, th|i độ khinh khỉnh của cô
với thứ đ~ l{ hạnh phúc của chúng tôi. Tôi không muốn làm nhục cô, chỉ muốn cô phải chấp
nhận lối sống của chúng tôi. Vì thế rất cần để cô khám phá ra sự lang chạ của ông, nếu ta
nghĩ một cách chủ quan chỉ là một sự nuông chìu thể xác, chứ không phải là một cuộc tấn
công vào phẩm cách của cô. Nếu bằng mọi giá cô muốn l{ cô đúng ở mọi việc, chúng tôi cần
phải sai lầm.

Tôi còn giả vờ không để ý đến hoàn cảnh của cha tôi. Không đời n{o tôi l{m người trung
gian cho ông bằng cách chuyển lời của Elsa, hay lôi kéo Anne mà dọn chỗ cho họ. Tôi phải
giả vờ coi như Anne v{ tình yêu của ông dành cho cô là thiêng liêng, và thú thật chuyện ấy
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84