Page 126 - dh105
P. 126

Trời không thương nhà nghèo, Quảng Trị trở thành
chiến địa ác liệt vào “mùa hè đỏ lửa” năm 1972. Mạ tôi và
đứa em may mắn vượt qua Đại Lộ Kinh Hoàng vào ở trại

tạm cư Hòa Khánh- Đà Nẵng, hằng tháng ăn gạo trợ

cấp.Thôi thế là tôi không bao giờ còn được trở về căn nhà

tranh với bao nhiêu kỷ niệm buồn vui thời thơ ấu. Làng tôi,

Ngã Ba Long Hưng -được nhắc nhiều lần trong cuốn Mùa Hè

đỏ lửa của nhà văn quân đội Phan Nhật Nam- đã tan nát,

điêu tàn! Mặc cảm chồng chất mặc cảm, tôi co mình trong vỏ

ốc, tháng tháng dành dụm chút tiền lương cấp trung sĩ ít ỏi,

gởi về phụ mạ nuôi em.

         Tháng 11 năm 72, khóa 27 và 28 trường Võ Bị nhận
lệnh đi công tác Chiến tranh chính trị miền Trung. Tôi được
phân công về Huế. Thành phố thơ mộng hiền hòa bên dòng
sông Hương như sôi động hẳn lên bởi hình ảnh hào hùng của
các chàng trai cằm gập vuông góc, đi đứng oai phong. Anh
chàng Ngọc cùng đại đội vỗ vai tôi “Gái Huế dễ thương thật!
Mày có bạn nhiều giới thiệu cho tao một em”. Tôi cười méo
xệch “Kiếm đâu ra! ”. Ấy thế mà tuần sau đã thấy Ngọc ngồi
với một nàng trong quán chè Sầu, miệng mồm như tép nhảy.
Thằng Thanh, tóc hớt ba phân lộ ra mấy cái sẹo to tổ bố

___________________________________________________________

ĐA HIỆU SỐ 105  TRANG 125
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131