Page 237 - dh105
P. 237

cư sống coi bộ tà tà, ung dung nhàn hạ, có lẽ nơi này ít ai
hiểu chữ "stress". Nhà Tôi và ông bạn suốt ngày kề cà bên
nhau kể chuyện xưa, chuyện quá khứ trên trời dưới đất, nhân
vật này nhân vật kia. Tuổi già không còn tương lai để lo
nghĩ, nên họ luôn trở về với qúa khứ.

 Vì có quý danh là Phạm Tín An Ninh làm hướng dẫn viên
nên chúng tôi không còn lo sợ gì nữa. Anh đưa chúng tôi đến
các địa điểm nổi danh, trong đó có công viên Vigeland, rất
nhiều đoàn du khách thế giới ghé thăm, nơi đây chưng bày
hàng chục pho tượng khổng lồ bằng đồng đen và đá gra-nít,
được điêu khắc mô tả theo các động thái sinh hoạt của thân
thể đàn ông đàn bà và trẻ em. Các bức tượng trình bày
những giai đoạn của đời người, từ lúc sơ sinh cho đến khi
lớn lên và cuối cùng già yếu trước cái chết. Một người cha,
một người mẹ đang vòng tay che chở các con mình, hai
người nam và nữ đang âu yếm nhau, cho đến lúc hai vợ
chồng già nua ngồi bên nhau kể
chuyện đời xưa... Tất cả đều khỏa
thân, trông thật hùng vĩ, nhân loại
trở nên cao cả đẹp đẽ vô cùng.
Trong ý hướng ghi lại sự tiến hóa
đời sống con người, công trình này
được xây dựng do nhà điêu khắc

Gustave Vigeland (1869-1943).
bức tượng đá người đàn ông dang
tay ôm lấy các con cháu mình.

Sau đó anh Ninh đưa chúng tôi về nhà anh chị Thanh Tâm
để ăn cơm chiều tại đây. Anh vừa lái xe vừa kể cho chúng tôi
nghe chuyện đời lính, chuyện đời tù rất linh hoạt. Là quân
nhân ở chốn sa trường trận mạc, đối diện với cái chết thường
trực, anh có cốt cách hào hùng chen lẫn nét văn nhân.

___________________________________________________________

TRANG 234  ĐA HIỆU SỐ 105
   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241   242