Page 269 - dh105
P. 269
“Mình là m thì không sao, vợ là m thì mắngâ€, tức quá không
lẽ lại khóc nhè giữa đưá»ng sao, nà ng bèn không thèm ôm eo
ếch ngưá»i ta nữa, nắm cái yên xe coi bá»™ còn thÃch hÆ¡n. “Phải
trả thù má»›i được†nghÄ© váºy, vừa lúc xe ngừng tại đèn Ä‘á»,
trong khi chà ng còn Ä‘ang mải giảng moral dáºy vợ, nà ng bèn
nhẹ nhà ng xuống xe, Ä‘i và o lỠđưá»ng, mặc cho chà ng lải nhải
má»™t mình. Äèn xanh báºt lên, chà ng thản nhiên phóng xe Ä‘i
mà không hay cái rá» má»c mất tiêu rồi.Nhìn theo xe chồng
chạy Ä‘i, nà ng tá»§m tỉm cưá»i, và cứ thá»§ng thẳng, từ tốn bước
như kẻ lãng du nhà n hạ và chỠông chồng quay trở lại. Chỉ
và i phút sau, nà ng thấy chà ng leo lỠđưá»ng, phóng xe cái két
tới bên cạnh, mặt hầm hầm như ông Trương Phi:
- Em là m cái trò gì váºy? Là m ngưá»i ta hết hồn tưởng té ở
đâu. Lá»›n rồi mà cứ như con nÃt ấy, động má»™t tà thì dá»—i. Lên
xe Ä‘i, còn đứng đây là m gì nữa? Bá»™ em muốn để ngưá»i ta
tưởng tôi tán em sao, tôi Ä‘ang mặc đồ lÃnh đó, lên xe Ä‘i.
- Lên thì lên, là m gì mà sá»ng cồ vá»›i em váºy. Cái mặt em
cũng đáng để cho anh tán lắm chứ.
Vừa nói nà ng vừa dà mặt mình sát mặt chồng:
- Ngó coi, đẹp không, đáng cho trung úy tán không?
Chà ng báºt cưá»i, giáºn hết nổi vì cái mặt xà xá»n cá»§a vợ:
- Rồi, đẹp, đáng lắm, thôi lên xe đi bà .
Nà ng leo lên ngồi phÃa sau, chà ng bèn vòng tay lại cầm tay
vợ đặt và o eo mình và giữ ở đấy:
- Thế nà y cho chắc ăn, khá»i bị rá»›t nữa.
Nà ng áp đầu và o lưng chồng, nhắm mắt lại mà nghe hạnh
phúc trà n đầy :
- Lưng anh êm quá.
NghÄ© tá»›i đây, bà mỉm cưá»i má»™t mình cho cái tÃnh đà nh hanh
của cô gái Bắc kỳ ngà y nà o. Lan man bà lại nghĩ tới những
năm tháng ông phải chịu đói lạnh, khốn cùng trong ngục tù
Cộng Sản, bà đã theo chân chồng đi thăm nuôi từ Nam ra
___________________________________________________________
TRANG 266 ÄA HIỆU Sá» 105

