Page 280 - dh105
P. 280

Sau khi trôi dạt từ Đà Nẵng vào Phú Quốc, rồi từ Phú Quốc
đến Guam, trở về bằng thương thuyền Việt Nam Thương Tín,
vào tù – ngắn hạn – và mãn tù, Ngọc Hạ tần ngần, đứng
trước ngôi nhà mà đám cưới của nàng và Trực được tổ chức
rất trang trọng sau khi nàng tốt nghiệp đại học sư phạm.
Nghĩ rằng có thể Trực và cu Bê đã trở về đây, nhưng sao
Ngọc Hạ lại cảm thấy xa lạ quá! Nhìn quanh hàng xóm, nàng
không thấy một người quen! Giữa khi Ngọc Hạ bơ vơ, chưa
biết phải làm gì thì một người đàn ông trẻ, từ trong nhà bước
ra, hỏi:

- Chị cần gì?
- Ông làm ơn cho biết ông bà Chánh còn ở đây không?
- Chị là gì của cụ Chánh?
- Dạ, là dâu ạ!
-Thế thì mời chị vào. Cụ Chánh và Bố tôi là bạn xưa đấy.Tôi
tên Bách.

Câu nói của Bách làm Ngọc Hạ yên lòng. Bách mở cổng,
Ngọc Hạ vừa theo vào vừa đáp:
- Tôi tên Ngọc Hạ ạ!

Vẫn màu sơn ấy, vẫn bộ xa lông ấy, vẫn bộ bàn ăn bằng gỗ
lim ấy, vẫn chiếc TV nơi góc phòng và máy nghe nhạc hiệu
Sony nơi góc đối diện, nhưng gia đình Trực và cu Bê ở đâu?
Bách cho biết, mọi người đi đâu Bách không biết. Bách chỉ
biết Bách được “nhà nước” cấp cho ngôi nhà này!

Nhìn ra cửa, thấy màn đêm đang kéo về, Ngọc Hạ khóc; vì
nàng không biết sẽ làm gì và tá túc nơi đâu! Bách nhỏ nhẹ an
á»§i:
- Chị bình tĩnh. Mọi việc sẽ tốt đẹp thôi, vì có “cách mạng”
“no”!

Ngọc Hạnh vẫn im lặng, khóc!

___________________________________________________________

ĐA HIỆU SỐ 105  TRANG 277
   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284   285