Page 328 - dh105
P. 328

- Phòng không 40 ly, trình 45!

- “Nhổ” nó được không?
- Chắc được 45!
- Cẩn thận nghe “chú em”!

- Rõ 45 !

 Tự nhiên tôi thèm một điếu thuốc, vì sau ngày rời Kontum,
thầy trò chỉ hút thuốc Lào do đệ tử thủ sẵn để dành trong
thùng đạn đại liên. Thấy tôi đăm chiêu, đệ tử nhìn ông thầy
biết ý, bèn đem ra một cái bình hút làm bằng chai đựng dầu
chùi súng và “ têm” sẵn một “bi”.
- Ông thầy “ bắn “ một “bi” cho tỉnh táo đi ông thầy!
Kéo xong một hơi thuốc lào, tôi đứng quan sát địa thế. Bên
phải của tôi cũng là một bờ tre nối với bờ tre trước mặt làm
thành một góc vuông. Bờ tre này chạy thẳng về phía góc
phải trường học. Bên trái tôi là một cái xóm với cây cối cao
dày, chỉ thấy vài cái nóc nhà thấp thoáng. Cái xóm này cũng
chạy lên đến chân gò, rất gần với ổ phòng không của chúng.
Với địa thế như vậy chỉ một cây phòng không 40ly nằm ở
góc trái trường học trên cao, chỉ một tổ Việt Cộng cũng có
thể quan sát và khống chế hết khu vực. Ngoài ra không biết
quân số của chúng nhiều ít? Còn có loại vũ khí gì nữa
không? Mình đánh chúng bằng cách nào mà không bị thương
vong?... Trong đầu tôi nảy ra bao nhiêu câu hỏi chưa có lời
giải đáp. Suy nghĩ một lát, chợt trong đầu tôi nảy một ý:
mình theo bài của “ông Thầy” thôi.
 Tôi bèn gọi Tiểu Đội CB của tôi và hỏi:
- Bây giờ tao cần 5 đứa. Đứa nào xung phong?
Cả Tiểu Đội đều đưa tay.
- Nên hiểu rõ. Đây là một “phi vụ” nguy hiểm. Tao cần 5
đứa thôi.
Nhưng cả tiểu đội vẫn giơ cao tay. Cuối cùng, tôi lựa lấy 5
đứa lanh lợi nhất, chỉ định một hạ sĩ chỉ huy và giao cho một
máy PRC 25. Ngoài vũ khí cá nhân, tăng cường thêm tối đa
lựu đạn. Tôi ra lệnh:
- Năm đứa đi vào xóm, im lặng vô tuyến và tuyệt đối giữ im
lặng, không gây tiếng động. Nếu thấy chốt của Việt Cộng
trong xóm thì né đi và đừng để chúng phát giác, âm thầm len

___________________________________________________________

ĐA HIỆU SỐ 105  TRANG 325
   323   324   325   326   327   328   329   330   331   332   333