Page 345 - dh105
P. 345

Sau khi lính di tản đã vào hết, tôi thấy Thiếu Tá Trân liên
lạc máy. Một lúc quay lại với vẻ tức giận, ông nói:
- Có lịnh Tiểu Đòan 34 ở lại tăng phái cho Sư Đòan 22 bộ
binh, đâu có được.
 Thiếu Tá Trân lại gọi cho ông Tư lệnh nào đó, tôi chỉ nghe
loáng thoáng, đại ý là Tiểu Đoàn 34 là đơn vị duy nhất còn
nguyên của Liên Đoàn 6 BĐQ. Tiểu Đoàn đã có công đưa
đoàn người di tản về Hàm Tân… Xin được trở về với Liên
Đòan của mình… Một lúc sau thì đề nghị được chấp thuận;
sẽ có tàu Hải Quân ra đón. Nghe vậy tôi cũng mừng...

           THAY LỜI KẾT

Chiếc tàu nhẹ nhàng lướt sóng cách bờ khoảng hơn một dặm.
Mặt trời xuống thấp ở chân trời. Ánh nắng nhẹ cuối ngày rọi
trên những ngọn sóng nhấp nhô, lấp lánh trông như hàng
ngàn chiếc gương đang phản chiếu. Gió thổi nghe mát lạnh.
Thiếu Tá Trân và tôi ngồi trên boong ở đầu tàu. Hai ly cà
phê được người lính bưng ra để trước mặt, đang bốc khói,
thoang thoảng mùi thơm quen thuộc. Thiếu Tá Trân đưa tôi
một điếu thuốc. Ông vói tay mở chiếc máy cassette. Một
giọng ca nữ quen thuộc vang lên bài hát trữ tình. Cả tôi và
ông đều im lặng nhấp từng ngụm cà phê, nhả nhẹ nhàng từng
hơi khói thuốc lãng đãng tan vào không khí, mắt nhìn xa
xăm ra biển trời mênh mông…mỗi người theo đuổi ý nghĩ
của riêng mình. Nhìn cảnh trời nước bao la, mặt trời giờ chỉ
còn là một hình tròn đỏ chói ở đường chân trời. Gió lúc này
đã thổi mạnh hơn một chút. Tiếng sóng vỗ vào thân tàu đều
đặn nghe “ lách bách, lách bách “ như một điệu nhạc vui tai.
Tự nhiên tâm hồn tôi nghe nhẹ nhàng khoan khoái, quên hết
những hiểm nguy, gian nan của những ngày qua…Cứ tưởng
như mình đang đi du sơn ngoạn cảnh trên một con tàu của
một đất nước thanh bình nào đó!…

Ghi thêm:

(*) Theo Hồi ký của Chuẩn tướng Tất do Đỗ Sơn viết thì vào
ngày 25/3/75, khi về đến Tuy Hòa, Trung tá Trương Khánh,

___________________________________________________________

TRANG 342                ĐA HIỆU SỐ 105
   340   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350