Page 76 - dh105
P. 76

căn phòng bỏ hoang ngay hông của trụ sở tổng hội. Và như
vậy, lần đầu tiên tôi có một mái nhà, dù mái nhà dột nát, dù
không có điện nước, dù cửa sổ lúc nào cũng đóng kín mít.
Tôi chẳng khác một bóng ma. Tôi nhảy ra cửa sổ. Nhảy vào
cửa sổ. Bóng tôi biến mất rồi xuất hiện. Tôi nằm lắng nghe
tiếng chuông nhà thờ, và tiếng ve sầu rộn ràng cả một bầu
trời Duy Tân. Tôi nằm trong bóng tối nhìn những vì sao qua
những mảng trời trống trơn trên mái.

    Căn phòng thật thảm hại. Nó đã bị những người thân
chính quyền giận dữ đốt phá sau những lần biểu tình của sinh
viên. Những cột kèo bị cháy đen, vách tường ám khói, nền
nhà đầy tro, và mái nhà dột nát nhiều mảng. Khi trời mưa

lớn, thì nền gạch ngập nước. Khi trời nắng, nền đầy những
tia nắng dọi vào, chiếu trên những chiếc ghế chiếc bàn xiêu
đổ hay bị cháy xém. Cám ơn hai phe biểu tình. Cám ơn
những con tim sôi sục phấn khích, những cặp mắt giận dữ
điên cuồng. Cám ơn lựu đạn cay, những ngọn lửa cuồng mê,
những chiếc xe bị đốt, những vòng dây kẽm chặn ở đầu
đường, cuối đường, để tôi có một nơi tá túc, để tôi kéo dài
cuộc sống của một thằng con xứ Huế giữa một Sài Gòn xa lạ
và vô tâm. Phải, thưa ba. Con đang sống giữa Sài Gòn này,
bình an lắm, giàu sang hoa lệ lắm, bạn bè nhiều lắm, học

___________________________________________________________

ĐA HIỆU SỐ 105  TRANG 75
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81