Page 83 - dh105
P. 83
nhau mừng mừng tá»§i tá»§i vì hết chiến tranh, hết háºn thù. Sá»±
tháºt bây giá» là đây: Kẻ thống trị, Ä‘ang chá»i rá»§a, Ä‘ang đà o mả
tổ tiên ông bà , đang cáo buộc Sà i Gòn là một ổ điếm khổng
lồ,...
oOo
Sau tháng 4-1975, tôi chỉ còn một lần vỠlại Sà i Gòn. Lần
nà y, trở vá» trong tâm trạng rối bá»i cá»§a má»™t đứa con sắp rá»i
xa tổ quốc, trong cái tang thương cá»§a má»™t kẻ tù hà ng binh, vÃ
trong ná»—i lo âu cá»§a má»™i tên Ä‘ang bị kiá»m tá»a ...Tôi vỠđể nhìn
lại nó má»™t lần cuối. Và Sà i Gòn bấy giá», dù tháºt như tiếng
nói đầu môi, tháºt như sợi tóc, gương mặt cá»§a ngưá»i con gái
giang hồ, gần gÅ©i như má»™t Ä‘iá»u hết sức bình thưá»ng, nhưng
nghe như chừng trăm đau ngà n đớn như một thà nghiệm tà n
bạo vá» sinh váºt há»c.. Sà i Gòn, bây giá», ứa nước mắt như câu
thơ:
“Tôi bước đi, không thấy phố thấy nhà ,
chỉ thấy mưa sa trên ná»n cỠđỠ... »
Sà i gòn bây giá» mất rồi. Mất hết ! Mất má»™t Sà i Gòn mÃ
hôm nà o, tôi còn trở vỠtừ một chuyến bay quân sự từ Ban
Mê Thuá»™t, ra cổng phi trưá»ng Tân SÆ¡n Nhứt, đón chiếc xe
lam, trốn Quân Cảnh, qua Viện đại Há»c Vạn Hạnh, nhảy
xuống, ghé quán Nắng Mới, chẳng vì cô hà ng quán có mái
tóc dà i mun là m cảnh, mà vì chẳng có nÆ¡i nà o để mà trở vá».
Mất má»™t Sà i Gòn ngà y nà o, tôi còn trở vá», đêm chạy Honda,
nghe gió Bạch Äằng lồng lá»™ng trong ngá»±c, trong phổi, nghe
mùi bánh cuốn từ góc hẻm Phan đình Phùng, Cao Thắng.
Mất một Sà i Gòn hôm nà o, tôi còn đứng ngã năm ngã
bảy, còn buồn tình để tóc dà i, chui và o Vĩnh Lợi gặm ổ bánh
mì, còn thất tình đến cột đèn mà nghe âm hưởng bản nhạc
Aimez vous Brahms từ rạp Lê Lợi vá»ng lại. Äó, Sà i Gòn,
hôm qua, mới là của tôi, của da thịt tôi, của hai chân, hai tay
tôi. Äể tôi được Ä‘i đứng thong thả, ung dung, mắt nhìn ngang
nhìn dá»c, gặp bè bạn xa cách, ôm nhau mừng mừng tá»§i tá»§i,
___________________________________________________________
TRANG 82 ÄA HIỆU Sá» 105

