Page 101 - dh105
P. 101
khổ cá»±c ở má»™t vùng quê hẻo lánh ngoà i Trung. Há»c hết trưá»ng
hết lớp, Ba bỠxứ và o Nam với hai bà n tay trắng, tiếp tục theo
Ä‘uổi con đưá»ng há»c vấn. Ba ở trá» nhà má»™t ngưá»i bạn, sáng Ä‘i
há»c, chiá»u Ä‘i là m, tối dạy kèm kiếm thêm tiá»n độ nhá»±t. Trên ngưá»i
Ba vá»n vẹn chỉ có hai bá»™ đồ, má»™t dà nh để Ä‘i là m và má»™t bá»™ khác Ä‘i
há»c. Ba há»c nhảy lá»›p, há»c cho nhanh để khá»i tốn nhiá»u tiá»n há»c
phÃ. Cuối cùng Ba đạt được ước nguyện, trở thà nh chà ng Sinh
Viên Võ Bị Äà Lạt vá»›i lòng trà n đầy ước vá»ng và lý tưởng quốc
gia dân tộc rực cháy trong tim…
Lấy chồng là quân nhân nên sau ngà y cưới Má tôi theo chồng
lênh đênh xa xứ, sống bÆ¡ vÆ¡ nÆ¡i đất khách quê ngưá»i. Ba tôi Ä‘i
hà nh quân tác chiến chẳng mấy khi có và i ngà y phép vỠthăm
nhà . Tôi tháºt sá»± cảm phục những ngưá»i vợ lÃnh, chẳng những
sống cô đơn chiếc bóng, mà đêm ngà y còn thấp thá»m âu lo khi
chồng phải xông pha nÆ¡i lằn tên mÅ©i đạn. Tiá»n lương quân nhân
chẳng có bao nhiêu váºy mà má»—i tháng gởi vá» Ba vẫn trÃch ra má»™t
ná»a chu cấp cho ông Ná»™i, chỉ còn má»™t ná»a đưa cho Má xoay sở
chi tiêu. Trong một cuốn sổ tay, ông Nội vẫn còn ghi rõ ngà y tháng
và số tiá»n Ba gởi vá» hà ng tháng. Có lần Má kể, có má»™t chiếc nhẫn
mà cứ giữa tháng Ä‘em Ä‘i cầm cuối tháng chuá»™c vá», nhưng tiá»n
đưa ông Nội không bao giỠtrễ hay thiếu.
________________________________________________________________________________
ÄA HIỆU 104 Trang 99

