Page 156 - dh105
P. 156

Phong Dinh Lầu đó nghe.
   Như vậy là anh và Chiêu đã tìm lại được hương yêu của những

ngày xưa thân ái, xây đắp lại cuộc tình đẹp như mộng, như mơ
mà tưởng đâu đã tan vỡ...

   Rồi anh trở ra đơn vị xa xôi tận miền Trung, họ vẫn thường
xuyên liên lạc với nhau qua thư từ. Tôi trở thành kẻ bị lãng quên
khi anh đã có người yêu thương, nhung nhớ. Mấy năm sau tôi lập
gia đình và cũng theo chồng bôn ba xứ lạ. Chồng tôi cũng là một
quân nhân, phục vụ tại Sư Đoàn 7 BB đóng ở Kiến Hòa. Thỉnh
thoảng, tôi có nhận được thư của Chiêu kể về Thụy và những dự
tính của hai người. Một mối tình tuyệt vời qua những lá thư đầy ấp
yêu thương của chàng trai Võ Bị kiêu hùng và cô gái miền sông
Hậu ngoan hiền. Chiêu trích những câu thơ mà anh viết từ tiền
tuyến cho tôi đọc… những vần thơ lãng mạn, thiết tha:

              Yêu em anh gửi tình thơ mộng
             Theo gió chiều Thu bay bốn phương
             Dưới ánh hỏa châu và đạn pháo
           Có bóng hình em giữa chiến trường.
  Tôi mừng cho anh, cho bạn. Vào những năm 1973, 1974 tình
hình chiến trường miền Trung thật sôi động, Thụy đi hành quân
liên miên nên chưa có được vài ngày phép để về thành hôn với
người yêu được. Tôi thật sự khâm phục sự kiên tâm chờ đợi, chịu
đựng, hy sinh và lòng chung thủy của Chiêu, Chiêu đã chịu đựng
bao năm tháng dài đăng đẳng, có lẽ cũng gần mười năm rồi. Lá
thư cuối cùng Thụy hứa với Chiêu rằng mùa hè nầy sẽ xin cưới
Chiêu. Cô ta mừng vui hớn hở viết thư báo tin cho tôi biết, tôi
thầm cầu nguyện cho hai người sớm được toại ước nguyền bên
nhau trọn đời. Nhưng rồi mùa hè mơ ước của hai người chưa kịp
đến, thì phong ba
nổi dậy, đất nước
tan hoang,…ngày

30 tháng 4 năm
1975 đã hủy diệt
tất cả: tổ quốc, gia
đình, tình yêu,....
ước mơ! Chồng tôi
bị bắt vào lao tù ở
tận miền rừng sâu
núi thẳm như bao

________________________________________________________________________________

ĐA HIỆU 104  Trang 154
   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161