Page 251 - dh105
P. 251

Bây giờ tôi mới chợt hiểu 45 dùng chiến thuật “ dương Đông,
kích Tây”, dùng Đại Đội 4 làm “kỳ binh” để đánh lạc hướng đề
phòng của Việt Cộng, rồi dùng “chính binh” bất ngờ đánh tập hậu,
cho chúng trở tay không kịp. Bất giác, tôi buột miệng “Niên
Trưởng mình giỏi thật!” Nếu a thần phù mà Tiểu Đoàn đánh thẳng
trực diện làng từ đường vào thì thế nào cũng bị tổn thất nặng, vì
địch thấy ta, còn ta không thấy địch. Địch lợi dụng địa hình quen
thuộc cùng với các rẫy bắp dày đặc như rừng ở phía ngoài
đường, đi sâu vào phía trong thì còn có bờ tre, bờ dừa lẫn với các
ruộng bắp và nhà cửa làm lá chắn. Thật là một khu vực lý tưởng
để chúng bày trận thế đợi ta vào. Nhưng mà chúng không ngờ là
chúng bị hố nặng.

 Tôi cho Đại Đội quay lại, tiến về phía làng. Khi sắp vào bìa làng,
tôi gặp một người dân là một phụ nữ lớn tuổi báo cho biết:
- Sáng sớm hôm nay, một Tiểu Đoàn Địa Phương Quân vào đánh
nhưng không thấy trở ra, chắc bị chết hết rồi. Trung Úy cẩn thận.
Mấy ổng ở trỏng đông lắm.

 Tôi cám ơn người phụ nữ và điều động Đại Đội tiến vào. Khi đi
ngang qua bụi cây, chỗ nó đặt súng bắn tôi, thì nhìn thấy một tên
VC băng trắng đầu nằm trên băng ca và đã chết. Có lẽ chúng
không kịp mang theo. Vào thêm một chút, nhìn rẫy bắp dày kín
cao khỏi đầu người, tôi cảm thấy lo. Không khéo là lọt vô thế trận
của chúng thì toi mạng. Nhưng nếu quay lại nơi xuất phát của
Tiểu Đoàn thì lại quá xa, mất thời gian. Không chừng Việt Cộng
còn ở phía trái làng, hoặc phía bên kia sông lội qua, bọc hậu đánh
sau lưng Tiểu Đoàn và chận đánh mình để chia cắt thì nguy. Tôi
quyết định tiến thẳng vào bìa làng bên này. Đội hình bung thưa
ra, đề phòng Việt cộng độn thổ phục kích và hạn chế thương vong
nếu bị tấn công.

 Vào sâu trong rẫy bắp, một cảnh tượng thật đau lòng. Xác lính
Địa Phương Quân nằm rải rác đều khắp. Cứ vài ba thước là có
người chết. Có một điều lạ là sao quân phục của đơn vị Địa
Phương Quân này đều mới, súng ống, bản đồ, địa bàn cũng mới
tinh. Cơm thịt đựng trong các lon Guigoz đều còn âm ấm, chứng
tỏ họ bị chết cách đây không lâu. Nhìn chung quanh đây không có
dấu hiệu gì là một trận chiến đã xảy ra. Chẳng lẽ họ bị Việt Cộng
“đội mồ” và cận chiến. Nhưng xem các xác chết thì không phải bị
chém hoặc bị đâm mà chỉ bị đạn bắn. Vũ khí đạn dược của họ vẫn
còn nguyên không bị mất. Suy nghĩ mãi mà tôi vẫn không tài nào

________________________________________________________________________________

ĐA HIỆU 104  Trang 249
   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256