Page 62 - dh105
P. 62
biết mình Ä‘ang ra biển. Chiếc lá rÆ¡i còn biết cá»™i quay vá». Nhưng
tôi không biết sẽ vỠđâu. Khi xa Äà Nẵng, nếu có má»™t Ä‘iá»u tôi đã
không dám nói vá»›i em, đó là má»™t lá»i xin lá»—i mãi mưá»i năm sau tôi
mới viết thà nh thơ:
Tôi vẫn nợ em má»™t lá»i xin lá»—i
Nợ quê hương một chỗ đất chôn nhau
Nợ cha mẹ ná»—i nhá»c nhằn khuya sá»›m
Tôi nợ tôi mộng ước thuở ban đầu.
(ThÆ¡ Trần Trung Äạo)
Bốn mươi năm rồi tôi chưa vá» Äà Nẵng. Cô tôi đã qua Ä‘á»i. Bạn bè
má»—i ngưá»i má»™t ngã. Cô bé ngà y xưa đã có gia đình. Khuôn mặt
thà nh phố mang nhiá»u thay đổi. Äà Nẵng thân yêu Æ¡i, có còn nhá»›
đến tôi không? Căn gác đưá»ng Hùng Vương, căn nhà lá phÃa
trong Ngã Ba Huế, cồn cát trắng ở Mân Quang, nơi tôi chôn dấu
kho tà ng tuổi thÆ¡ khốn khổ cá»§a mình, biết có còn nháºn ra tôi, nếu
một mai tôi trở lại. Và đêm nay, tôi ngồi đây và tưởng tượng một
ngà y trở vá» Äà Nẵng:
Có còn nháºn ra tôi không?
Hỡi thà nh phố cũ
Những mái ngói xanh rêu
Bức tưá»ng vôi loang lá»—
Bà i thÆ¡ xưa ghi dấu má»™t phần Ä‘á»i
Có còn nháºn ra tôi không?
Hỡi mơ ước tuổi hai mươi
Bá» bến cÅ©, ngáºm ngùi thân sá»i đá
Tôi vỠđây, sông xưa, dòng nước lạ
Ngó mây trá»i mà khóc tuổi hoa niên
Có còn nháºn ra tôi không ?
Hỡi cây đa cũ trong sân
NÆ¡i tôi đứng những chiá»u thu lá đổ
Äừng hát nữa Ä‘a Æ¡i, bà i ca buồn vạn cổ
Tấm thân gầy đau nhức nhối trong đêm
Có còn nháºn ra tôi không?
Hỡi những giá»t cà -phê Ä‘en
Ly rượu đắng cho môi Ä‘á»i bá»›t nhạt
________________________________________________________________________________
ÄA HIỆU 104 Trang 60

