Page 97 - dh105
P. 97
sao không hiện ra đây trả lá»i dùm cho đứa con nà y? Còn sống
hay đã chết? Nhiá»u câu há»i xáo trá»™n trong đầu óc non ná»›t trẻ thÆ¡
của tôi. Thực sự tôi không còn muốn bị thầy la rầy, không muốn
cả lá»›p cưá»i ồ chế nhạo nữa, sau hà ng chữ "Nghá» nghiệp cá»§a cha
"... tôi nắn nót viết má»™t chữ chết Ä‘áºm nét và rõ rà ng. Tôi thá»±c sá»±
khai tá» cha tôi chÃnh thức trên giấy tá». Chết, không còn ai thắc
mắc há»i han tra khảo nữa. Không có nghá» nghiệp để trÃch dẫn.
Ghi chữ chết xong, tôi thấy nhẹ ngưá»i yên ổn, nhưng sau nà y tôi
lo lắng lỡ ông trở vỠnhư cha của thằng bạn nhà hà ng xóm, cái tội
tự ý khai tỠnà y chắc chắn không được mẹ hay bà nội tha thứ. Tôi
lại bênh vực mình, nếu ông là cha tôi, sao ông không trở vỠlo
lắng cho tôi, dạy dỗ nuôi nấng tôi, ông là kẻ vô hình vô bóng thì
sống hay chết cÅ©ng Ä‘á»u như nhau.
Lâu lắm, không ai nháºn được tin cha, má»™t ngưá»i đà n ông ghé
thăm nhà trong đêm tối. Không biết ông còn sống hay đã chết
trên rừng thiêng nước độc nà o đó. Chẳng một ai thắc mắc nữa.
Nhưng riêng bà tôi, cho rằng con
mình vẫn còn sống, nên cứ mỗi
buổi chiá»u, bà hay ngồi ở hiên
nhà nhìn ra đưá»ng cái . Hình ảnh
má»™t ngưá»i mẹ già nua tuổi tác
chỠcon từ chiến khu trở vỠám
ảnh tôi khôn nguôi. Tình thương
con luôn Ä‘em hy vá»ng tốt là nh
cho ngưá»i mẹ . Bà nói "dạo nà y
nghe có nhiá»u ngưá»i trở vá» nhÃ
là m ăn tỠtế ". Riêng mẹ tôi nghĩ
khác, cho rằng chồng mình
không còn sống nữa, nếu còn thì
lo vỠvới vợ con chứ, biệt tăm đã
hÆ¡n mưá»i năm. Äó là lý do để mẹ
lấy chồng khác sau nà y. Bà tôi bị
bệnh mất trong một ngà y mưa
tầm tã, khi mê man trên giưá»ng,
bà luôn miệng gá»i tên cha tôi, tôi
quỳ bên cạnh, cuối cùng tôi nghe
bà kêu "con ơi!" rồi tắt thở.
________________________________________________________________________________
ÄA HIỆU 104 Trang 95

