Page 108 - dahie103
P. 108

ông vua cùng ông quan… Tầu lùn xủn khệnh khạng đi tới, đằng

sau chút xíu là một ông lão coi bộ tốt tướng, râu tóc bạc phơ, cũng

đang hăng hái sải bước.

Tới cửa tệ xá, ông quan quỳ xuống, dập đầu xuống đất kêu binh

binh, khúm núm:

- Kính thỉnh bệ hạ… vào trước.

Tiểu muội kêu ầm lên trong bụng: “Đập vậy thì vỡ đầu mất!”.

Thì ra đây là vua, quan mà từ trước mình chỉ thấy họ trong phim

bộ, hay cải lương Hồ Quảng. Còn ông lão đầu bạc có bộ râu dài

rất… được lão kia là ai mà trông quen quá là quen?”

Khách tới nhà mà cửa chưa mở hết. Tiểu muội vội xỏ dép chạy ra,

mở toang hai cánh cửa:

- Xin mời quý khách vào. Xin cứ tự nhiên đi giầy, bỏ giầy ra lạnh

chân lắm. Nhà cháu bình dân lại lót toàn gạch nên không ngại gì

chuyện giầy dép đâu ạ.

Ông vua chẳng thèm trả lời, trả vốn, khệnh khạng nâng chiếc đai

ngọc đeo trên áo bào bước vào nhà. Ông lão quan khúm núm bò

dậy, lum khum đi theo rồi tới ông già đầu bạc cũng khúm núm

bước vào. Thấy ông vua quần áo lỉnh kỉnh, lôi thôi khó mà ngồi ở

sofa được, tiểu muội vội vác chiếc ghế ở chiếc bàn ăn ra mời ông.

Ông bệ vệ ngồi xuống, mặt mũi nghiêm trọng như đang táo bón.

Ông quan che miệng, nhỏ giọng thì thầm bảo tiểu muội:

- Bà quỳ xuống, phủ phục làm lễ đại vương đi chứ, cứ trông tôi mà

làm cho đúng lễ kẻo mắc tội khi quân.

Tiểu muội cười xòa:

- Thôi, xin ông, tôi có phải dân của các “ông con trời” đâu mà bảo

tôi lạy với lễ, xin miễn. Xứ này dân chủ, tự do, tôi chạy muốn chết

mới ra khỏi “thiên đường Xã hội chủ nghĩa” tối ngày bắt hót, bắt

nịnh phát mệt. Qua đây, tự do rồi, chào đón các ông đúng lễ chủ

khách là lịch sự, là quá đủ rồi.

Kế đến, ông già râu bạc giơ hai tay trước trán, còng lưng xá xá rồi

ngỏ lời chào mừng ông vua:

- Kính mừng bệ hạ giáng lâm tệ xá bà... tiểu muội.

Ông quan già mặt mũi lạnh như tiền khoanh tay đứng hầu đằng

sau, chắc ông còn bực mình tiểu muội dám cãi lời ông. Ông già

đầu bạc ghé tai tiểu muội thì thầm:

- Cô kéo chiếc ghế khác mời “bác” ngồi, để hơi lui lại đằng sau

một tí. Cô là chủ, cô để thế không sao, chứ “bác” tự ý ngồi ngang

hàng thì “đồng chí” ấy lại bảo “bác” vô lễ, đòi cho “bác” một bài

học “môi hở thì răng… gãy” e phiền lắm.

_________________________________________________________________________

ĐA HIỆU 103                                            Trang 107
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113