Page 250 - dahie103
P. 250
“Cái chết của anh cả, mạ không nhớ à . Thù nhà , nợ nước hai vai!
–mạ đừng khóc nữa, con Ä‘i rồi con sẽ vá»â€.
Thằng Hai há»c mấy năm ở Äà Lạt, má»™t năm vá» phép thăm nhà má»™t
và i tuần, rồi lại Ä‘i biá»n biệt.Trưá»ng Võ Bị huấn luyện nó cÅ©ng hay.
Từ một thằng sinh viên yếu đuối, biếng nhác, giỠnó rất tráng kiện,
ăn nói từ tốn, phong cách cÅ©ng lịch lãm. Äâu ra đấy. Ngà y xưa nó
cẩu thả, vô tráºt tá»± bao nhiêu, thì nay nó chăm chút từ nếp áo, li
quần, đôi già y,…Chúng tui cũng tạm yên lòng vì thấy con mình
mạnh mẻ, thà nh nhân, ra dáng là đấng trượng phu. Chúng tui cũng
có chút hãnh diện vá»›i thằng con nà y, hy vá»ng má»™t mai nó cÅ©ng
đóng góp chút công gì với quê hương.
Chuyện thằng con cả, sầu buồn cất dấu trong lòng, chuyện thằng
hai, tui vẫn thì thầm vá»›i lòng tui, bằng những lá»i cầu nguyện may
mắn và bình yên đến cho nó, khi chiến tráºn cà ng ngà y cà ng khốc
liệt, lá»a chiến tranh phá»§ kÃn quê huÆ¡ng.
Äến chuyện con gái Kim Long thứ ba cá»§a tui. Con gái cá»§a tui lÃ
đứa con gái đẹp, tuy tui chỉ có một mình o ta là con gái duy nhất,
nhưng hình như tui không hợp vá»›i o ta nhiá»u, vì tui không thÃch
cái tÃnh Ä‘á»ng đảnh, tá»± phụ, không khiêm nhưá»ng cá»§a o. Thi tú tà i
hai, con gái tui Ä‘áºu bình, o ta xin Ä‘i du há»c ở Mỹ, nhưng không
được, vì nói tiếng Anh không được lưu loát, tui khuyến khÃch o ta
theo ngà nh sư phạm, o ta chẳng chịu, thế là o ta ở nhà giúp tui là m
kẹo Gương.
Thá»i chiến tranh cao Ä‘iểm, ở Äà Nẵng, Cam Ranh thì ngoại quốc
rất nhiá»u. Má»™t buổi chiá»u, tui Ä‘i chợ vá», thấy nhà vắng lặng, nhìn
trên bà n, thấy thư cá»§a o ta để lại, chỉ vá»n vẹn mấy chữ “Con Ä‘i
chÆ¡i ở Cam Ranh, và i ngà y sẽ vá» -con Kim Longâ€. Ngà y lại ngà y,
không chỉ và i ngà y mà hơn một tuần trôi qua, o ta cũng chưa thấy
vá», tui phải má»™t thân má»™t mình vô Cam Ranh tìm kiếm. Tháºt
không thể ngỠđược, đứa con gái Huế duy nhất của tui đã đi là m
thư ký cho Usaid ở Cam Ranh. Mới có một tuần mà bây giỠo ta
khác hẳn, mái tóc thỠngà y nà o nay thà nh tóc quăn dà i, mắt mang
kÃnh mát lá»›n, son phấn thì tô Ä‘áºm, lại mặc jupe cao ngang đầu gối,
mang già y cao gót á»ng a, á»ng ẹo. Những đổi má»›i cá»§a o là quá sức
tưởng tượng của tui! Tui chẳng thấy o ta đẹp thêm, mà chỉ thấy o
ta giống má»™t “me Mỹâ€. Cứ cho tui là má»™t mụ đà n bà Huế cổ lổ xỉ,
nhưng tui nghÄ©, hầu như các bà mẹ Việt Nam nà o và o thá»i đó,
cÅ©ng không chấp nháºn cho con gái mình Ä‘i là m sở Mỹ, và nhất lÃ
trang Ä‘iểm ăn mặc lòe loẹt như váºy. Tui Ä‘iện thoại cho chồng tui
và o Cam Ranh gấp, để lôi con gái tui vá». Khi gặp nhau, chồng tui
_________________________________________________________________________
ÄA HIỆU 103 Trang 249

