Page 258 - dahie103
P. 258

còn được mẹ lo cho đến trường ăn học, mẹ nói nó chẳng cần làm
gì hết chỉ cố gắng lo học giỏi là mẹ vui. Lão Đạt nghe nói làm thầu
xây cất nhà cửa, tiền bạc có lúc rủng ra rủng rỉnh, nhưng ông
thường giữ riêng để ăn chơi, hoặc đánh số đề. Chiều nào nghe nói
ông cũng bao một hai lô đề, trúng thì không bao nhiêu nhưng trật
thì thường xuyên.

         Dù vậy, cuộc sống gia đình nó có thể nói cũng tạm yên ấm
qua ngày. Bỗng một hôm, sau khi lên xã họp về, mẹ nó rất buồn,
bà cứ ngồi thừ một chỗ, không màng gì đến ăn uống, nghỉ ngơi.
Nó cứ theo dò hỏi nhưng mẹ nó vẫn không nói gì, cứ bảo nó đi
học bài rồi lo ngủ sớm. Mãi tận khuya, nó nghe lén câu chuyện
giữa mẹ và lão Đạt, lúc đó nó mới hiểu là trên xã sáng nay vừa
mời bà con lên nghe thông báo nhà nước sẽ giải tỏa trắng khu vực
gần một ngàn hecta, trong đó có mảnh đất nhỏ của gia đình nó. Mẹ
nó lo rầu rồi đây gia đình mình sẽ ở đâu, sống làm sao? Rồi hai
ngôi mộ của ông ngoại, bà ngoại sẽ di dời đi đâu khi nhà nó không
còn một tất đất để cắm dùi? Trong lúc đó, lão Đạt cứ tỉnh bơ, lão
nói bất quá thì dọn hết ra nhà lão ngoài chợ xã ở. Mẹ con Lượm
rất lo buồn vì gia tài ông bà chắt chiu mồ hôi nước mắt tạo dựng
được, để lại cho con cháu chỉ một xẻo đất nhỏ duy nhất để sinh
nhai, một nấm đất ruột rà hương hỏa giờ cũng sắp phải tiêu vong.
Trong khi mẹ nó biết rất rõ, ngôi nhà ngoài chợ xã của lão Đạt
đang rắc rối trong vòng tranh chấp với người vợ đã ly dị của lão
Đạt, sao yên được mà về đó ở?

Ngày qua ngày, người ta thông báo sẽ đổ quân vô làng

cưỡng chiếm hết đất đai, sau khi bà con không ai chịu nhượng bán

m__ồ___m__ả__ô_n__g__c_h__a_,__b_á_n___đ_ấ_t__h__ư_ơ__n_g__h__ỏ_a__v__ớ_i__c_á__i_g__í_a__q_u__á__b_è__o__d_o___n_h__à

ĐA HIỆU 103  Trang 257
   253   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263