Page 294 - dahie103
P. 294

- Khang ơi, bây giờ anh đang ở đâu, sao mãi chưa thấy anh về,
anh có biết là em nhớ anh nhường nào không?

    Một giọt nước mắt nhỏ xuống tấm ảnh, tôi lấy tay lau vội rồi
ôm tấm hình vào lòng, và miên man nghĩ về ngày ấy…

    Tối hôm đó, trời mưa tầm tã, giờ vào học đã lâu mà lớp vẫn
còn vắng hoe, ngay cả giáo sư cũng chưa thấy đến. Đang cùng
mấy đứa bạn ngồi tán dóc cho qua thời giờ, thì thấy thầy giám thị
cùng một người con trai lạ mặt đi vào, chúng tôi đứng dậy:

   - Chào thầy ạ.
   - Chào các em, hôm nay các em chỉ học hai giờ toán với thầy Tá
còn hai giờ đầu thì nghỉ vì thầy Hoà dạy Pháp văn bị bệnh. Nhân
tiện đây thầy giới thiệu với các em một bạn mới, bạn Khang. Này
em trưởng lớp, thầy nhờ em sắp xếp chỗ ngồi cho Khang.

    Thầy đi ra, Khang được xếp ngồi ngay sau lưng tôi, và từ đấy
Khang trở thành một nhân vật trong cái lớp luyện thi buổi tối của
chúng tôi.

     Khang con nhà giầu, đẹp trai, thông minh, và nhất là Khang
nói chuyện rất có duyên vì thế anh luôn luôn là cái đinh giữa đám
bạn bè, ai cũng mến và thích anh. Điều đó hiển nhiên rồi. Hầu như
đám con gái trong lớp học đêm đều mê anh. Khang có nhiều điều
kiện tốt như vậy, cô gái nào có thể giữ cho trái tim mình không
rung động. Tôi cũng không ngoại lệ. Tuy vậy tôi hiểu và hiểu rất
rõ, mình là ai. Một người con gái thật bình thường như tôi thì làm
sao dám có mơ ước gì. Vì thế mỗi khi đám bạn trong lớp tụ tập
quanh Khang, thì tôi luôn luôn đứng ở ngoài cửa hay xuống cuối
lớp ngồi đọc sách một mình. Thỉnh thoảng đôi lúc vô tình nhìn về
phía bọn Khang, tôi bắt gặp ánh mắt ấm áp của Khang nhìn tôi
cùng với một nụ cười thật đẹp. Thấy vậy tôi cũng cười đáp lại, rồi
lại cúi xuống như đang tiếp tục đọc sách và làm như không để ý
đến anh, nhưng thật ra, vào giây phút đó, trái tim tôi đã đập thật
mạnh ..

   Tôi có cái cảm giác hình như Khang cũng mến mình, không
biết tôi có quá chủ quan hay không nữa ,vì nhiều lần anh thấy tôi
cô đơn ngồi một mình ở góc phòng với quyển sách, anh đã đến
bên tôi, lấy tay gập sách lại:

     - Thiên Di lại đây nói chuyện với tụi này đi, sao cứ ngồi đọc

sách một mình vậy, buồn chết.

- Di có biết nói chuyện gì đâu, chẳng bõ làm các bạn chán

thêm.

_________________________________________________________________________

ĐA HIỆU 103                    Trang 293
   289   290   291   292   293   294   295   296   297   298   299