Page 84 - dahie103
P. 84

nghẹn ngào kêu “Anh ơi!”. Bệnh viện. Mẹ nằm trên chiếc giường
trải drap trắng. Mái tóc chảy dài trên gối. Những cơn ho tiếp tục
dày vò mẹ. Cô Tường Vy chăm sóc hai chị em. Nhưng cô Vy
không thay thế mẹ được.

Mi chui vào một góc nhà. Cu Ti lè nhè “Mẹ âu? Mẹ âu?”
Từ căn cứ La Sơn, chú Bình phóng ra thị xã. Quốc lộ 1 đầy rẫy
chông mìn mà chiếc Jeep cứ lao vùn vụt trong đêm tối. Tay cận
vệ ngồi cạnh rợn người nhưng không dám hé môi, chỉ biết xiết
chặt khẩu AR15 chỉa nòng về phía trước. Mẹ cầm tay chú khẩn
khoản: “Chị có bề gì , chú lo cho hai cháu”. Chú Bình tằng hắng,
nuốt nước bọt, hai con mắt đỏ chạch như ngày ba mất: “ Không
sao đâu. Chị an tâm. Có em đây. Bao giờ em cũng là em của niên
trưởng.”

Đêm bệnh viện yên ắng. Bóng đèn điện đỏ quạch chiếu xuống
hành lang dài hun hút vắng lặng.Trên chiếc băng dài Mi ngồi
trong lòng cô Tường Vy, chú Bình bế em Ti đứng cạnh. Lâu lắm,
chú Bình nói : “ Vy thông cảm cho anh. Anh không thể…” Cô
Tường Vy không nói gì . Mi nghe những giọt nước mắt rơi trên
tóc mình.

Garden Grove 1995…

Người thanh niên tuấn tú lái chiếc Mercedes vào Parking rồi nhảy
ba bước lên tầng cấp ngôi nhà sơn màu trắng. Trong căn phòng
khách bài trí đơn giản nhưng trang trọng, một cô gái đang cắm
cành mai lớn vào chiếc lục bình. Chàng trai reo lên:

- Chị Mi kiếm đâu ra cành mai đẹp thế ?
- Ở Little Saigon đó em.
- Chàng trai bâng khuâng: Tết đến chị nhớ gì ở Việt

     Nam?
- Chị nhớ đến những đồng tiền mừng tuổi của chú Bình…

Hai chị em yên lặng nhìn lên bàn thờ. Ba, mẹ, chú Bình

đang mỉm cười nhìn xuống. Những nụ cười bất tử.

_________________________________________________________________________

ĐA HIỆU 103                                      Trang 83
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89