Page 177 - hoiuctucaitao
P. 177

cách tự cứu mình khỏi khát tạm học được từ hồi còn nhỏ tham
gia đoàn Hướng ạo sinh là, tiểu ra mà uống. Tôi vội lấy chiếc
túi nylon nhỏ đựng đường thẻ, đã ngậm hết, để tiểu vào đó.
Nước tiểu cũng chỉ được dăm giọt vàng khè, đưa lên miệng hút
cho hết và chép chép cho nước miếng tiết ra phụ hoạ cho đỡ khô
miệng khô cổ. Quả là công hiệu, Tôi thấy dễ chịu hơn và lết
được đến bià rừng nơi đang để rìu, rựa, và các túi xách của

chúng tôi.

Hỏi bạn bè không ai còn nước, đảo mắt nhìn quanh may sao
thấy một cây chuối nhỏ cao hơn 1 mét mọc sau một bụi xim,
cách chỗ chúng tôi đứng chừng 5 mét. Quá đỗi mừng rỡ, Tôi
cầm rựa tiến tới chặt phăng cây chuối sát tận mặt đất, chặt bỏ
ngọn, lột các lớp bẹ ngoài để lấy nõn non bên trong cùng, cắn
từng miếng nhai lấy nước nuốt từ từ. Nhờ thế mà tỉnh táo trở lại,
rảo bước ra được khỏi rừng, xuống núi dốc thẳng đứng khoảng
80 mét mới tới đường. Ra về đến ngang Bệnh xá, cầu cứu mấy
anh đứng bên bờ rào xin được nước, uống lấy uống để muốn bể
bụng mới đã cơn khát.

Ngày hôm sau, chúng tôi cẩn thận hơn, ai cũng mang theo 2, 3
Gô nước cho chắc ăn. Nhưng tai họa lại xẩy ra trong trường hợp
khác, đối với các bạn ở ội làm việc bên đống gỗ ở cạnh đường.
Chuyện xẩy ra vào lúc gần tàn giờ lao động chiều.

Sau khi 2 Tổ của chúng tôi thả xong cây bồ đề thứ 2 xuống
đường, anh em đang ngồi nghỉ ít phút trước khi quay trở lại rừng
thu nhặt rìu và túi đựng đồ riêng, để chuẩn bị xuống núi ra về.
Bỗng nghe ở phiá dưới đường có tiếng người la, lẫn với tiếng
lăn rầm rầm của đống gỗ bên đường đang đổ ra bừa bãi. Nhìn
xuống, thấy có một anh nằm dài bất tỉnh trên mặt đất, mấy người
khác xúm xít chung quanh hối nhau khênh đi Bệnh xá gấp.

                                                             177
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182