Page 179 - hoiuctucaitao
P. 179

như vậy, nên xin Cán bộ cho phép lấy thuốc Chloroquine riêng
của Tôi do Trại đang cất giữ giùm để uống. Sau khi uống thuốc
được chừng nửa tiếng đồng hồ cơn nóng giảm dần, nên Cán bộ

  tế quyết định không cần di tản ra Bệnh xá Liên trại.

Kể từ hôm sau, mỗi ngày Tôi đều bị lên một cơn sốt tương tự
trong đêm, Cán bộ tế cho được nghỉ lao động nằm tại Láng trị
bệnh bằng thuốc riêng của mình. Trại chẳng có thuốc gì để cấp
ngoài những bát nước thuốc Nam nấu bằng các loại lá mót nhặt
ở rừng về, và những viên Xuyên Tâm Liên trị Bá Bệnh.

Tôi mới được nghỉ lao động trị bệnh chừng 3, 4 ngày đã có vài
anh trong ội thắc mắc, nhất là anh ội trưởng tối nào trong giờ
“phê và tự phê xây dựng” cũng nhắc Tôi cố gắng “khắc phục”
hôm sau đi lao động với anh em, để bảo đảm cho ội có nhân số
lao động cao trong đợt thi đua. Tôi trình bầy là hàng đêm vẫn bị
cơn sốt rét rồi nóng hành hạ, các khớp xương đau nhức di
chuyển rất khó khăn đau đớn, ban ngày khi ra ngoài gặp ánh
sáng mắt bị chói buốt làm nhức đầu không chịu nổi, nên chưa
thể đi lao động được xin anh em “thông cảm nâng đỡ tinh thần”
cho Tôi.

Cán bộ Quản giáo ội bao giờ cũng đứng ngoài Láng giam theo
dõi sinh hoạt tối của ội, nên đã ít nhất 2 lần lén rình để kiểm
tra tình trạng sức khoẻ của Tôi. Một lần trong ban đêm gặp ngay
lúc Tôi đang bị cơn sốt hành hạ. Một lần vào khoảng 9 giờ sáng,
đúng vào thời gian các bệnh nhân từ Láng ở xuống phòng tế
để được chẩn bệnh.

Từ láng ở đi xuống, Tôi phải lần mò đi từng bậc thang đất một
cũng như phải ngồi bệt xuống đất nghỉ nhiều lần, mắt nhức nhối
mở hi hí nên bước hụt chân ngã lăn tuột cả 5, 6 bậc thang tới sát

                                                             179
   174   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184