Page 208 - hoiuctucaitao
P. 208

Tù cũ tại đây gọi vậy thì nhận biết như vậy. ể làm cho “sắn
duôi” chín, người ta rửa nước như vo gạo rồi để vào các vỉ tre
đan và đem hấp từng chồng nhiều vỉ một lượt trên những vạc
nước đun sôi. Lúc còn sống “sắn duôi” mầu trắng đục rời rạc
như gạo, khi chín trở thành trong và dính quện với nhau như
cơm nếp, những sợi sắn không chín vẫn giữ nguyên mầu trắng
đục. Không biết tại sao lúc nào “sắn duôi” hấp cũng bị nửa chín
nửa sống.

Phần “sắn duôi” ăn sáng được nấu cùng lúc với phần ăn chiều,
xúc riêng ra để qua đêm đến sáng mới phát. Gặp mùa lạnh thì
không sao, đến mùa nắng thời tiết oi nóng “sắn duôi” để qua
đêm bị thiu nhơn nhớt và có mùi chua, ăn vào nhiều người yếu
dạ bị đau bụng tiêu chẩy. Tù vẫn phải lãnh về ăn, vì chẳng có gì
khác để nhồi vào bao tử duy trì sự sống cho cơ thể mà lao động.

Việc hớt tóc cho Tù ở K1 trại Tân Lập này khác hẳn với bên các
Trại do Quân đội quản lý. đây, Trại mua 1 bộ đồ hớt tóc gồm
Tông-đơ, kéo và lược, trao cho Ban “Thi ua” cất giữ. Hàng
ngày, theo lịch trình quy định luân phiên cho các ội mượn đem
ra “hiện trường lao động” hớt tóc cho nhau. Hồi còn ở K2 (trại
cây khế) Liên trại 1 xã Việt Cường ên Bái, sau khi bị sốt vàng
da hành không chết Tôi mất sức nhiều không ra ngoài lao động
nặng được, Quản giáo ội đã trình Phân trại trưởng cho Tôi ở
trong trại phụ trách phòng hớt tóc một thời gian. Anh em trong
cùng ội hiện nay ai cũng biết, do đó ngày nào đến phiên ội
được xử dụng bộ đồ hớt tóc thì anh ội trưởng cũng trình Quản
giáo ội cho Tôi miễn lao động để hớt tóc cho anh em.

Quản giáo bằng lòng, nhưng buộc anh em trong ội phải gồng
mình làm bù đắp phần của Tôi, nhằm “bảo đảm chỉ tiêu chung”
của ội phải “đạt” trong ngày. Giống hệt trường hợp anh phụ

                                                             208
   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213