Page 239 - hoiuctucaitao
P. 239
thắc mắc, đến gần thá»§ thỉ há»i xem gia đình có gặp trở ngại gì
không? Tôi buồn, lo lắng, lấy thư cá»§a con Ä‘em ra Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại,
cố tìm cho ra manh mối, chẳng thấy tin gì khác lạ. Ngoà i cái tin
con gái lớn, được đi là m ở Bệnh viện Nguyễn văn Cội vùng Củ
Chi, cách Saigon và i chục cây số, và tin ngưá»i con trai kế, trước
30-4-1975 há»c Khoa Minh ức, được Phòng tế Phưá»ng cá»
Ä‘i chăm sóc sức khoẻ cho đồng bà o cá»§a Quáºn, Ä‘ang công tác tại
khu Thủy lợi Lê Minh Xuân.
Má»i ngưá»i Ä‘oán già đoán non, an á»§i rằng : “đi là m xa Saigonâ€,
“đi công tác tại khu Thá»§y lợiâ€, không chừng đây là những lá»i
bóng gió báo tin là 2 ngưá»i con cá»§a tôi, đã gặp được mối tổ chức
“đi vượt biên†rồi. Nếu đúng thì là điá»u đáng mừng, vì nhiá»u bạn
trong chúng tôi, cÅ©ng từng được gia đình gá»i thư nói như váºy, để
báo tin con đã “vượt biên†ra khá»i Việt Nam. Chắc là vợ cá»§a tôi
ở nhà báºn bịu lo cho con như váºy, nên cháºm trá»… trong việc Ä‘i gá»i
Bưu kiện, không có gì đáng lo, trước sau gì rồi cũng có quà . Có
ngưá»i đỠnghị cho tôi mượn mì ăn liá»n “bồi dưỡng†đỡ, khi nháºn
được quà trả lại sau. Tôi từ chối không nháºn, vì chẳng biết hoà n
cảnh tháºt cá»§a vợ con ra sao, lỡ không có quà lấy gì để trả nợ.
Tôi kiên nhẫn chịu đựng, tiếp tục mưu sinh linh tinh cho qua cơn
đói khổ. Anh Tổ trưởng của tôi không còn quan tâm góp ý kiến
“xây dựng†cho tôi, trong những buổi kiểm thảo ban đêm của
á»™i nữa. Vì chÃnh bản thân anh ấy cÅ©ng chưa nháºn được Bưu
kiện nà o như tôi, và đang mưu sinh linh tinh còn bạo hơn tôi.
Qua những mẩu chuyện tâm sự của anh ấy, tôi cảm đoán được
hình như trước 30 tháng 4 năm 1975, anh ấy có chuyện gì lủng
cá»§ng trong gia đình, giữa 2 bà vợ lá»›n vợ nhá» sao đó, nên bây giá»
chẳng ai lo cho. Tháºt tá»™i nghiệp!
239

