Page 278 - hoiuctucaitao
P. 278

Cán bộ tiền xin cho Chú được ở thăm lâu hơn, nhưng không
   được. Anh ấy nói phải có Quản giáo Đội chấp thuận theo
   đơn xin của Chú mới được, hoá nên chuyện không thành. Tội
   nghiệp, xin giấy di chuyển khó khăn, lại phải lặn lội vất vả cả
   hơn ngàn cây số, thế mà Vợ Chồng chỉ được thấy mặt nhau
   có mươi lăm phút. Cũng chẳng được phép ngồi kế bên nhau
   mà nói chuyện nữa. Thật hẹp hòi khó khăn quá chừng. »

Bà Chị đang nói thì có tiếng Cán bộ hối lên đường « khẩn
trương ». Vợ Chồng chúng tôi ôm hôn tạm biệt nhau, trong
quang cảnh mưa phùn dầy đặc, mờ mịt nhẹ nhàng rơi không
ngớt theo luồng gió Bấc, phủ trùm vạn vật thung lũng K5, Trại
Tân Lập.

Tối hôm đó trong phòng giam, Tôi lấy 2 cái đùi gà, 2 chiếc âu
cánh gà, và xé 2 cái lườn gà ra nhiều miếng, rồi đong cơm nếp
thành từng chén một, đem biếu anh ội trưởng, 2 người bạn
nằm kế bên, và 3, 4 bạn đã từng cho Tôi quà « thăm nuôi » của
họ. Chỗ cơm nếp và những phần còn lại của con gà, Tôi ngồi
chén một bữa thật no nê khoái khẩu. Lúc ngừng ăn, nhìn lại thấy
chỉ còn chút ít, vừa đủ cho bữa điểm tâm sáng hôm sau.

CÂU CHUYỆN THĂM NUÔI.

Gặp nhau bốn mắt tròn xoe,
Máu dồn tê mặt, lệ nhoè khoé mi.
Nghẹn ngào chẳng biết nói gì,
Không gian trùm phủ mây chì, gió Đông.
Vói tay tính nắm tay Chồng,
Bàn tre ngăn cách, đành trông ngậm ngùi.
Oai phong Cán bộ rung đùi,
Mặt vênh lên giọng nhắc lời Nội quy.

                                                             278
   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283