Page 292 - hoiuctucaitao
P. 292

Mỗi xe chỉ có một lối lên ở phiá trước bên tay phải buồng lái
của tài xế. Trong xe có 2 dẫy ghế đôi gắn dọc theo chiều dài
thân xe, phân cách bởi 1 lối đi hẹp chính giữa. Ghế ngồi và lưng
dựa đều có nệm bọc da giả (simili cuir). Dọc 2 bên hông xe có
hàng cửa kính đẩy qua lại được để thông thoáng gió.

Hai hàng ghế ngay cửa lên xuống và sau lưng tài xế, dành cho
Cán bộ áp giải ngồi. Anh em, từng đôi một bị khoá tay chung
một chiếc còng số 8 ngồi các hàng ghế phiá sau.

Tất cả lên xe xong, một hồi còi dài ra lệnh cho đoàn xe chuyển
bánh. Ánh mặt Trời chưa thấy rạng ở hướng Ðông, đoàn xe ù ù
nối đuôi nhau chạy ra khỏi Trại giam K5, đi ngược lại con
đường đã đưa chúng tôi tới đây khoảng hơn 2 năm về trước.
Mặc dù chẳng biết mình đang bị đưa tới đâu, liệu có khá hơn
chốn này hay tệ hơn, nhưng ai nấy đều vui mừng được giã biệt
cái Trại Tân Lập “Ðịa ngục Trần gian” này không một mảy may
nào luyến tiếc.

Trời còn tối, cảnh vật chìm đắm trong sương mù, chẳng nhìn
thấy gì ngoài những bóng đen lù lù mờ ảo của cây rừng nối tiếp
nhau xa dần 2 bên đường. Các cửa kính 2 bên hông xe đóng kín,
hơi người toả ra làm bầu không khí trong xe âm ấm. Mệt mỏi vì
phải thức từ nửa đêm, mọi người thiu thiu chìm trong giấc ngủ
theo nhịp ru vo vo đều đều của giàn máy xe, ngoại trừ anh tài xế
và các Cảnh vệ áp giải phải thức không dám ngủ vì trách nhiệm
nặng nề do Nhà Nước giao phó đang đè nặng trên vai.

Vài giờ sau, ánh sáng ban mai dần dần soi rõ cảnh vật, đoàn xe
ra khỏi đoạn đường rừng vòng vèo lên xuống tiếp tục bon bon
chạy trên đường nhựa lớn. Ðến lúc mặt Trời chiếu xéo ngang
vai, đoàn xe lần lượt băng qua một vài Thị trấn chẳng mấy gì

                                                             292
   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296   297