Page 546 - hoiuctucaitao
P. 546

“-Tội nghiệp! Bác chờ đây, Tôi đi tìm trình Bác sĩ lo cho
   Bác”.

Chừng mươi phút sau có 2 Bác sĩ (1 nam, 1 nữ) theo Dì Phước
trở về Văn phòng kêu Tôi vào “làm việc”. Họ xem hồ sơ, khám
mắt, rồi hỏi thêm nhiều chi tiết về các bệnh tật mãn tính mà Tôi
có từ năm nào? đã được điều trị như thế nào? Có cơ phận nào
trong cơ thể phải giải phẫu bao giờ chưa? có bị dị ứng với loại
thuốc nào không?... Sau cùng, dặn Tôi:

   “-Sáng sớm mai phải nhịn đừng ăn uống gì để xuống Phòng
   Thí nghiệm lấy máu thử sau đó mới được ăn. Thứ Năm sẽ
   mổ”.

Xong thủ tục, Tôi ra khỏi văn phòng Bác sĩ vừa đúng lúc các
Cán bộ trở lại. Tôi được dẫn đến phòng số 4, cả 4 giường xếp
dọc 2 bên tường đều đã có bệnh nhân nằm chỉ còn một khoảng
trống chính giữa phòng kê một bàn vuông và 4 chiếc ghế. Dì
Phước và cô tá đi hướng dẫn Tôi nói:

   “-Sẽ để một chiếc ghế bố thấp cho Bác nằm đỡ giữa phòng
   qua đêm nay, sáng mai người nằm giường bên cạnh cửa kia
   xuất viện Bác sẽ nằm lên chỗ đó”.

Thấy Tôi được nhập viện có chỗ nằm xong xuôi, Cán bộ tế
nói:

   “-Ông X ở đây với anh đến khi nào xuất viện, ông ấy sẽ lo xe
   đưa anh về”.

Nói xong Cán bộ tế ra đi chỉ còn lại Cha Con Tôi và Cán bộ X
ở lại trong phòng với 4 bệnh nhân cũ và thân nhân của họ.

                                                             546
   541   542   543   544   545   546   547   548   549   550   551