Page 94 - hoiuctucaitao
P. 94

Tôi không nhớ chắc có mấy cảnh vệ đi áp tải trên phi cơ. Chỉ
nhớ rằng, có 2 người đứng chặn ngay nơi chân chiếc thang lên
phòng lái. Còn những người kia đứng phía cuối phi cơ, giữa khu
chất hành lý và các dẫy ghế ngồi của chúng tôi.

Chừng dăm phút sau khi 2 phi công lên phòng lái, thấy bửng cửa
sau phi cơ từ từ dâng lên khép kín lại. Toàn thân phi cơ bắt đầu
rung động, mạnh nhẹ tùy theo sự tăng giảm tốc độ của các động
cơ gắn trên 2 cánh. Sau cùng thấy phi cơ lăn bánh chạy từ từ, rẽ
qua phải, rẽ qua trái, ngừng lại. Giây lát sau, tiếng động cơ rú
lên đinh tai nhức óc, thân phi cơ rung động mạnh, phăng phăng
chạy tới mỗi lúc một nhanh hơn lấy đà cất cánh rời mặt đất, bốc
lên cao.

Sức ép của không khí do vận tốc phi cơ gây ra, làm lùng bùng
tức buốt 2 màng nhĩ, ruột gan như muốn dồn lên trồi qua cửa
miệng. Có người chịu không nổi, mửa ra tất cả những gì đã ăn
vào khi sáng, lúc đang ngồi chờ phi cơ tới. Mùi chua của thức ăn
chứa trong bao tử chưa tiêu hoá tuôn ra, xông nồng nặc lẫn với
mùi dầu gió Khuynh Diệp và mồ hôi người, tạo thành một bầu
không khí ngột ngạt làm ngộp thở, lợm họng buồn nôn.

Phi cơ cất cánh, lượn vòng vòng, rồi mới bay thẳng theo hướng
phải đi. Ánh nắng mặt trời chiếu từ các khung kính cửa nhỏ, bên
phiá sườn phải vào trong phi cơ. Hiện tượng này cho biết,
chuyến bay đi hướng Bắc, chớ không đi hướng Tây để ra Phú
Quốc, như một nguồn tin đã xì xầm hồi đang ngồi chờ dưới đất.
Bay đi đâu vậy? Phải chăng lên miền Cao nguyên miền Trung,
Nam phần Việt Nam?

Một giờ, hai giờ, rồi ba giờ bay đã trôi qua, phi cơ vẫn giữ
nguyên cao độ. Những anh ngồi dẫy ghế sát bên thân phi cơ cho

                                                              94
   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99